Số 266: Châu Phi trỗi dậy | |||
Bức tranh màu xám
Châu Phi là châu lục đứng thứ ba trên
thế giới về dân số và diện tích, sau châu Á và Châu Mỹ, với diện tích
khoảng 30.244.050 km² (chiếm 20,4% tổng diện tích đất đai của Trái Đất)
và 800 triệu dân sinh sống ở 54 quốc gia (chiếm khoảng 1/7 dân số thế
giới). Bị ngăn cách khỏi châu Âu bởi Địa Trung Hải, châu Phi nối liền
với châu Á về phía tận cùng đông bắc bằng eo đất Suez (bị cắt ngang bởi
kênh đào Suez) có bề rộng 130 km (80 dặm).
Trong một thời gian dài, châu Phi được
xem như châu lục của xung đột và đói nghèo. Sau đêm dài nô lệ với vai
trò là thuộc địa của thực dân phương Tây, kể từ thập niên 1960 khi phần
lớn các nước trong châu lục giành được độc lập, châu Phi những tưởng sẽ
bắt đầu một tương lai tươi sáng khi người dân được quyền làm chủ vận
mệnh của mình. Nhưng mọi chuyện sau đó dường như không khác thời kỳ
thuộc địa là mấy: chiến tranh, xung đột liên miên, hạn hán, đói nghèo,
dịch bệnh tràn lan trong khi kinh tế dậm chân tại chỗ. Hầu hết dân châu
Phi hiện đang sống dưới mức 2 USD/ngày. Mức sản xuất lương thực bình
quân đầu người không hề tăng kể từ những năm 1960 đến nay. Tuổi thọ bình
quân của người dân một số nước vẫn thấp dưới 50. Tài nguyên thiên nhiên
suy giảm, môi trường khí hậu đang rơi vào tình trạng tồi tệ khi nạn phá
rừng và hoang mạc hóa diễn ra hết sức trầm trọng. Màu xám dường như vẫn
là gam màu chủ đạo trong bức tranh kinh tế - xã hội châu Phi.
Kịch bản lạc quan
Nhưng điều đó có vẻ như đang dần đi
vào dĩ vãng: ngày 20/10/2011 vừa qua, Ngân hàng Phát triển Châu Phi đã
cho công bố một bản báo cáo đầy ấn tượng về triển vọng phát triển kinh
tế của châu lục này: Trong một kịch bản lạc quan nhất, GDP toàn châu lục
sẽ tăng đến 900%, lên mức 15.000 tỷ USD vào năm 2060 - đúng vào dịp kỷ
niệm 100 năm ngày châu Phi giành được độc lập. Thu nhập bình quân đầu
người sẽ tăng gấp ba trong vòng 50 năm tới: Từ mức 1.667 USD năm 2010
lên đến khoảng 5.600 USD vào năm 2060, tương đương mức thu nhập của
người dân vùng Đông Nam Á hiện nay. Theo bản Báo cáo này, đến năm 2060,
"hầu hết các nước châu Phi sẽ đạt được mức thu nhập trung bình cao, nạn
đói nghèo sẽ bị xóa sổ".
Dự báo trên được minh chứng hùng hồn
bằng những số liệu đáng khích lệ về tình hình kinh tế của các quốc gia
trong khu vực: Trong vòng một thập kỷ qua, 6 trong số 10 quốc gia có tốc
độ tăng trưởng nhanh nhất thế giới nằm ở châu Phi. Tăng trưởng toàn
châu lục đạt 5,5%/năm so với 1,5% ở các nước phát triển và 1% ở châu Âu,
giúp GDP toàn châu lục vượt qua mức 1.600 tỷ USD. Hoạt động kinh tế của
châu lục đã chứng minh được năng lực kháng cự tốt trước các cú sốc:
Trong cuộc khủng hoảng tài chính thế giới vừa qua, trong khi tăng trưởng
năm 2009 ở Mỹ giảm 2,4% và ở châu Âu giảm 4%, Châu Phi vẫn giữ được mức
tăng 2% dù luồng tài chính đổ vào đây giảm từ 53 tỷ USD xuống còn 22 tỷ
USD. Sự phục hồi được khẳng định trong các năm 2010 và 2011 khi tốc độ
tăng trưởng của lục địa đen đạt 6% và dự báo sẽ tiếp tục tốc độ trên vào
năm 2012, xấp xỉ tốc độ tăng trưởng của Châu Á.
Lý do khởi sắc
Lý giải cho sự khởi sắc ấn tượng trên của kinh tế châu Phi, có thể đưa ra một số lý do sau:
Thứ nhất, những tiến bộ về chính trị
đã góp phần đảm bảo cho kinh tế châu lục phát triển ổn định. Tuy vẫn còn
xung đột, song hòa bình đã trở lại với nhiều nước bị tàn phá sau hàng
thập kỷ đối đầu như Angola, Mozambique, Rwanda, Sierra Leon. Bầu cử tự
do và đa nguyên mở rộng giúp tìm kiếm giải pháp hòa bình cho khủng hoảng
chính trị như ở Kenya. Tại Bờ Biển Ngà, Tổng thống Alassane Ouattara
xác định mục tiêu là hòa giải dân tộc và tái thiết nền kinh tế hàng đầu ở
Tây Phi bị điêu đứng sau 10 năm nội chiến. Người dân tại nhiều quốc gia
cuối cùng cũng đã được hưởng bầu không khí hòa bình, được thực thi các
quyền dân chủ cơ bản và được tự mình định đoạt vận mệnh của đất nước
thông qua lá phiếu cử tri. Nhiều quốc gia đã dần được điều hành bởi các
chính phủ dân chủ, có năng lực, qua đó có nhiều điều kiện thuận lợi hơn
để tập trung phát triển kinh tế - xã hội.
Thứ hai, một số điều kiện cơ bản để
phát triển kinh tế của châu Phi đang được phát triển đúng hướng: Châu
lục này có nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú, chỉ tính về tài
nguyên năng lượng, Châu Phi nắm giữ tới 30% tiềm năng thủy điện của thế
giới cũng như nguồn năng lượng mặt trời và năng lượng gió vô tận. Trước
nhu cầu của dân số với 7 tỷ người có mức tiêu thụ thực phẩm gia tăng,
châu Phi chiếm tới 80% trữ lượng đất nông nghiệp, hứa hẹn sẽ trở thành
"trang trại của thế giới" trong tương lai. Châu Phi cũng có một tầng lớp
trung lưu đang phát triển nhanh chóng: Theo Ngân hàng Standard, Châu
Phi hiện có khoảng 60 triệu người có thu nhập trung bình 3.000 USD một
năm và dự báo đến năm 2015 số người này sẽ tăng lên đến 100 triệu. Cùng
với quá trình đô thị hóa nhanh chóng, yếu tố trên sẽ giúp kích cầu tiêu
dùng, phát triển thương mại trong khu vực.
Thứ ba, châu Phi đang dần hình thành
được một hệ thống đầu tàu kinh tế giúp kéo nền kinh tế cả khu vực đi
lên. Sau cuộc khủng hoảng năm 2008, tư bản toàn cầu được tái cơ cấu xung
quanh các cực ngoại vi trong khi các nước trỗi dậy thu hút được nhiều
sự chú ý. Châu Phi hiện có Nam Phi và Nigeria - hai nước đông dân và có
tiềm lực kinh tế khá mạnh, có khả năng dẫn dắt kinh tế khu vực đi lên;
tiếp sau đó, một loạt quốc gia được mệnh danh là "sư tử châu Phi" như:
Algeria, Boswana, Ai Cập, Mauritius, Libya, Morocco, Tunisia đã đạt mức
thu nhập tính theo đầu người 10.000 USD, cao hơn cả mức của nhóm BRIC
(8.800 USD), cũng đang vững bước tiến vào quá trình toàn cầu hóa. Bên
cạnh đó, với việc hàng rào thuế quan giữa các nước đang được dỡ bỏ,
thương mại xuyên biên giới giữa các quốc gia nội khối đang có chiều
hướng phát triển tốt sau nhiều năm bị gián đoạn bởi xung đột chính trị,
tạo điều kiện để các quốc gia trong khu vực tự lực cánh sinh giúp đỡ
nhau thúc đẩy kinh tế phát triển.
Thứ tư, do nguồn đầu tư từ nước ngoài:
Thời gian qua, một trong những quốc gia hăng hái đầu tư vào châu Phi
nhất là Trung Quốc. Khách quan nhìn nhận, việc nước này thâm nhập vào
Châu Phi đã góp phần cải thiện cơ sở hạ tầng và thúc đẩy ngành sản xuất
chế tạo ở đây phát triển. Các nước ngoài phương Tây khác như Brazil, Thổ
Nhĩ Kỳ, Malaysia và Ấn Độ cũng đang theo bước Trung Quốc tiến vào châu
lục đầy tiềm năng này. Với sự tham gia của các quốc gia này, châu Phi có
thể trở thành trung tâm của ngành sản xuất công nghiệp nhẹ và dịch vụ
của thế giới trong tương lai. Theo thống kê, lượng vốn đầu tư nước ngoài
vào châu lục đã tăng khoảng 10 lần trong 10 năm qua và dự báo dòng vốn
quốc tế chảy vào châu Phi có thể sẽ đạt 150 tỷ USD vào năm 2020, một con
số rất đáng khích lệ.
Và cuối cùng, một số điều kiện kinh tế
- xã hội đang dần được cải thiện: Sức khỏe của nhiều triệu người châu
Phi đang có những bước tiến rõ rệt, một phần nhờ vào việc các nước đã
triển khai mạnh mẽ chiến dịch phân phát màn chống muỗi cho dân chúng
cũng như việc ngăn chặn đại dịch HIV/AIDS; năng suất làm việc của người
dân đang tăng tiến với tốc độ 3%/năm, ở châu Mỹ, tốc độ này ở mức 2,3%.
Xu hướng phát triển dân số của châu Phi cũng đóng góp vào công cuộc phát
triển của châu lục này. Trong thời gian qua, một số lượng lớn thanh
niên được giáo dục đầy đủ hơn, thông minh hơn đã bước chân vào thị
trường lao động, hứa hẹn sẽ giúp sức sản xuất của châu lục tăng vọt
trong thời gian tới. Bên cạnh đó, tỷ lệ sinh bắt đầu giảm góp phần giảm
bớt gánh nặng cho nền kinh tế. Dự báo dân số châu Phi sẽ tăng từ 860
triệu lên 1,8 tỷ người từ nay đến năm 2050, với lực lượng lao động hùng
hậu, cơ cấu dân số với tỷ lệ người trong tuổi lao động cao hơn số người
phụ thuộc, châu Phi đang có những yếu tố vô cùng thuận lợi để thúc đẩy
kinh tế tăng trưởng.
Với những lý do trên, chúng ta có cơ
sở để tin rằng trong thời gian tới, nền kinh tế châu lục này sẽ cất
cánh, tất nhiên là với điều kiện các nước trong châu lục cùng quyết tâm
phấn đấu vì một tương lai tươi sáng hơn.
Những căn bệnh trầm kha
Nhưng tương lai của châu Phi không chỉ
có toàn ưu điểm, những biến đổi khó lường của tình hình quốc tế và khu
vực cộng với hàng loạt căn bệnh trầm kha đã ăn sâu cắm rễ vào xã hội
châu Phi chắc chắn sẽ đặt ra nhiều vấn đề lớn phải giải quyết: Những hệ
quả không mong đợi của các cuộc cách mạng ở Bắc Phi thời gian qua; khủng
bố triền miên hoành hành ở khu vực Sahel; các mạng lưới tội phạm, buôn
lậu và cướp biển phát triển mạnh ở các vùng lãnh thổ nằm ngoài tầm kiểm
soát của các chế độ đã sụp đổ, từ Somalia đến một số vùng khác ở miền
Đông châu Phi; xung đột sắc tộc, biên giới; bất bình đẳng xã hội, khoảng
cách phát triển giữa các vùng trong nước và giữa các nước trong khu vực
với nhau còn rất lớn. Nhiều chính phủ ở châu Phi hiện vẫn còn yếu kém
và tham nhũng. Quá trình chuyển đổi kinh tế ở châu Phi mới chỉ ở bước
đầu và chưa vững chắc…
Hàng loạt vấn đề trên chắc chắn không
thể được giải quyết chỉ trong một sớm một chiều. Bên cạnh đó, quốc tế
cũng cần có những biện pháp hữu hiệu hơn để giúp kinh tế châu Phi tiến
bước: Các nước phương Tây nên mở rộng giao thương với châu Phi hơn là
chỉ cung cấp các nguồn viện trợ cho châu lục này. Việc Mỹ thông qua Đạo
luật Cơ hội và Tăng trưởng Châu Phi được cho là một bước khởi đầu tốt
khi giúp hạ thấp hàng rào thuế quan của Mỹ đánh vào nhiều mặt hàng đến
từ các nước châu Phi tuy nhiên, mô hình trên vẫn còn là cá biệt và cần
được nhân rộng ra nhiều nước khác nữa.
Dù còn quá sớm để đưa ra nhận định
chắc chắn về quá trình phát triển của châu Phi nhưng trong bối cảnh bức
tranh kinh tế thế giới đang ảm đạm, những tiến bộ của Châu Phi thời gian
qua là một điểm sáng đáng khích lệ và cho ta hy vọng về một phép màu kỳ
diệu có thể thay đổi hoàn toàn bộ mặt châu Phi, biến Lục địa đen trở
thành lục địa phồn vinh trong một tương lai không xa.
Trung Nguyên
|